Âm mưu của Oa khấu rất vụng về, nào là cung thủ luân phiên bắn tên quấy rối, nào là một đám Oa khấu nhỏ hò hét giả vờ tấn công thành, trong khi đại bộ phận Oa khấu đều đang nổi lửa nấu cơm, nghỉ ngơi, ý đồ lấy sức nhàn chờ địch mỏi của chúng quá rõ ràng. Sau khi được Chu Bình An nhắc nhở, ngay cả những người trên thành cũng dần dần nhìn ra manh mối.
Âm mưu hiểm ở chỗ "âm", một khi bị nhìn thấu, có phòng bị, uy hiếp của âm mưu cũng không còn bao nhiêu.
Bất quá, cũng có ngoại lệ, ví như lần này.
Tuy âm mưu của Oa khấu đã bị nhìn thấu, nhưng nhìn thấu là một chuyện, việc phòng bị lại rất khó thực hiện.